Kế Hoằng bất giác cảm thấy buồn cười, hắn nhớ rõ vào thời điểm Ôn Nhuận thu lưu hắn cũng là cho hắn ăn mì cùng trứng chiên, xem ra đây là đồng cảm của cậu được thể hiện qua đồ ăn đi.Đợi nữ nhân ăn xong rồi, Ôn Nhuận liền mang cô đi thăm quan nhà, chỉ nơi nào là phòng bếp, nơi nào là phòng sinh hoạt, cuối cùng cậu nói với cô, ở tủ quần áo bọn họ có để lại vài bộ đồ, nếu mặc không được có thể sửa lại rồi cho bọn nhỏ, còn có trong nhà có để lại hai ngàn đồng, cậu toàn bộ đều cho bọn họ. Cuối cùng, cậu đi đến chỗ đứa nhỏ, ôm lấy khuôn mặt phấn nộn của người ta hôn nửa ngày trời, rồi mới quay sang chỗ nữ nhân đang khóc nói ra mục đích: “Ai nha, cô không cần cảm tạ tôi, tiền này là để mua thức ăn cho bọn nhỏ, tụi nó đang ở trong thời kỳ phát triển, không thể thiếu dinh dưỡng được, hơn nữa tôi cùng Kế Hoằng đều không có con, vậy tôi sau này có thể đến đây nhìn hai tiểu gia khỏa này được không?” Cậu tràn ngập mong đợi hỏi còn nữ nhân liều mạng gật đầu: “Đương nhiên đương nhiên, cậu thích bọn nhỏ liền trở thành mẹ nuôi của tụi nó đi.” Thấy Ôn Nhuận trên trán hiện lên hai đường hắc tuyến, cô bừng tỉnh đại ngộ, vội vàng sửa lại: “Không, không phải mẹ nuôi, là ba nuôi …..” Không đợi nói xong, cô lại phát hiện nếu Ôn Nhuận là ba nuôi tụi nhỏ vậy Kế Hoằng là cái gì? Cuối cùng đành phải nói: “Dù sao một nhà chúng ta đều được các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nga-ai-nhi-bat-hoi-cai-bien-toi-yeu-em-se-khong-thay-doi/2242884/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.