Tiểu đầu nhi nịnh bợ cười trừ: “Vâng vâng, Lam quản lý ngài nói rất đúng! Nhưng ngài thấy hai chai rượu này cũng vỡ rồi.” Gã càng nói càng tức, cảm thấy đều là Ôn Nhuận hại mình phải ở đây ăn nói khép nép, nhịn không được hướng cậu quát: “Đều tại cậu ngu ngốc, làm việc không cẩn thận như thế, rượu này có bán cậu ……” Không đợi gã nói xong, bên cạnh bỗng vang lên một thanh âm trầm thấp: “Cậu nói muốn bán ai?”
Nếu là lúc trước Ôn Nhuận sẽ hoang mang lo sợ dù có bán mình cũng không bồi thường nổi hai chai rượu này. Bất quá cậu hiện tại cũng không có bao nhiêu sợ hãi, chỉ có chút đau lòng đền tiền cho người ta, đáng tiếc còn không chờ cậu nói ra đã có người chen vào nói. Kế Hoằng vẻ mặt tức giận nhìn tiểu đầu nhi.
“Tổng ….. tổng tài?” Tiểu đầu nhi lắp bắp, nghĩ rằng sao có thể không hay ho như vậy, bị tổng tài bắt gặp rồi, cái này cho dù gã có muốn giữ Ôn Nhuận tổng tài cũng nhất định sẽ đuổi việc, đền tiền cũng vô dụng. Gã ngay cả cười cũng cười không nổi, nhưng Lam quản lý vẫn là vẻ mặt không gợn sóng, thản nhiên nhìn về phía Kế Hoằng: “Tổng tài, ngài xem hai chai rượu này vỡ rồi, hay không lại đi …..”
“Đi đổi hai chai khác.” Kế Hoằng lạnh lùng nói. Vừa rồi hắn đứng ở nơi bí mật gần đó, nhìn thấy được trong mắt nữ nhân này là chán ghét cùng khinh bỉ. ‘Hừ, các người cứ chờ đi, ta sẽ cho tất cả các người chấn động, để sau này còn dám dùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nga-ai-nhi-bat-hoi-cai-bien-toi-yeu-em-se-khong-thay-doi/2242868/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.