Edit: Krizak
Beta: Suzaku
Brent ghét nhất chính là Edward cái gì cũng để trong lòng không thèm nói.
Có đôi khi Brent thậm chí cảm thấy, kỳ thật Edward căn bản là người không có cảm tình, bằng không, vì cái gì đối chính mình rõ ràng chuyển biến, hắn vẫn như vậy có nề nếp làm việc của mình?
Brent thật sự không rõ, điều này làm cậu cảm thấy chính mình biến thành một cô bé luôn dính người, giống như rời đi hắn sẽ không thể sinh hoạt.
Thẳng đến giờ khắc này, Brent rốt cục cảm nhận được, bản thân hết thảy đối với Edward thâm trầm nội liễm mà nói, thật giống như cậu nhóc ngây thơ mà thôi…
Nam nhân kia lòng dạ thật sự quá sâu.
Chính mình đã từng cho là đúng, tưởng rằng rời xa u ám thâm trầm nhưng ở trước mặt hắn lại hoàn toàn vô lực.
Cơ hồ đối với Edward không tạo thành bất cứ ảnh hưởng gì.
Một điểm ảnh hưởng cũng đều không có.
“Đi ngủ sớm một chút.”
Trước khi rời đi, Edward tại cửa thư phòng hôn trán cậu, sau đó vẫn như trước mang theo biểu tình nghiêm trang xoay người ly khai.
Vẻ mặt Brent khinh thường nói:
“Ta mới không cần ngốc trong nhà, ta muốn đi ra ngoài.”
Edward dừng lại một chút, quay đầu, thấy Brent tựa vào cửa thư phòng. Hắn nhướng nhướng mi nhìn cậu.
Edward đi trở lại, vươn tay vuốt ve mái tóc Brent, thấp giọng nói:
“Nếu ngươi thật sự nhàm chán, cũng có thể đi ra ngoài chơi, nhưng là, nhớ rõ không cần ở bên ngoài qua đêm, phải trở về nhà.”
Đôi mắt Edward sâu lắng không chuyển nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/newyork-thap-tam-nhai/1214093/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.