Nhưng mà lại thêm một màn kịch nữa đã xuất hiện.
Thời Ngọc Minh và bác sĩ Trân vừa mới cùng nhau trao đổi trong thời gian ngắn, cũng vì muốn để lại cho cô cái đèn.
Thời Ngọc Minh cũng ngây ngẩn cả người, nhưng bác sĩ Trần chỉ nhìn cô cười, không nói gì.
Trương trình này phải ghi lại, dường như có đặc điểm gì đó ở trên người của Thời Ngọc Minh, mặt khác những vị khách quý còn lại dường như chỉ làm nền.
Nhưng cũng may là các vị khách quý này dường như cũng không để ý tới, cơ bản tình chàng ý thiếp vô tình, hoặc là hoa rơi hữu ý nước chảy vô tình, đều không thể ghép đôi thành công.
Một tiết mục đã kết thúc, bình thường Thời Ngọc Minh không thể nhớ đăng sau chương trình này là gì, chỉ cảm thấy bên dưới khán đài kia đang có một ánh mắt sắt như đỉnh đang nhìn cô, giống như là muốn đâm thủng cô.
Thật vất vả cho đến khi tiết mục kết thúc, dường như Thời Ngọc Minh muốn chạy xuống khán đài ngay lập tức.
“Cô Thời!”
Bác sĩ Trần nhanh chóng đuổi kịp cô.
Thời Ngọc Minh theo bản năng nhìn thoáng qua bên dưới khán đài, lúc này cô thấy phản ứng của mình thật sự là không cần thiết, anh ta thật sự là bố của bọn nhỏ, nhưng mà bây giờ bọn họ đã ly hôn, ở trên pháp luật, rõ ràng chính cô đã chứng minh là mình đã độc thân.
“Bác sĩ Trần.” Cô khẽ cười: “Thật xin lỗi, hôm qua tôi đã làm phiền đến anh rồi.”
Vừa lúc bác sĩ Trần vì mới đưa lại cái đèn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-yeu-anh-la-sai-em-nguyen-vi-anh-sai-ca-doi/1646390/chuong-271.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.