Thấy cô đi qua, mọi người đều ngậm miệng giả vờ tập trung làm việc. Cô lên thang máy và đi đến văn phòng tổng giám đốc. Hôm nay Cố Quân Nhi không đến, chỉ có Trương Huệ ở đây.
“Mợ chào buổi sáng”
Cô mỉm cười, trực tiếp ngồi xuống ghế tổng giám đốc, mở máy tính lên.
Trương Huệ cay độc nhìn cô với ánh mắt đay nghiến:
“Cô và Phong Đình Quân còn có liên hệ sao?”
Thời Ngọc Minh không muốn để ý đến mụ ta, chú tâm vào tập tài liệu trong tay mà không ngẩng đầu lên.
“Cô có muốn công ty này không?” Trương Huệ nói:
“Được rồi, nếu cô muốn có công ty này, tôi sẽ giao cho cô. Tôi sẽ không giành lấy của cô nhưng cô có thể đừng quấy rầy Phong Đình Quân được không? Miễn là cô đồng ý, tôi nhất định sẽ không tranh chấp công ty này!”
Thời Ngọc Minh chợt bật cười:
“Đưa cho cháu? Công ty này ban đầu là sản phẩm của nhà họ Thời và nhà họ Phong. Tôi là con một, nên công ty này chắc chắn là của tôi. Còn đối với nhà họ Phong, đây là tài sản của Phong Đình Quân, liên quan gì đến mợ, tại sao lại nói là cho cháu?”
Trương Huệ nói: “Nhưng bây giờ cậu của cô nắm quyền. Công ty này là tài sản kết hôn của tôi với ông ta. Cho dù có muốn ly hôn với tôi, ông ta cũng sẽ có một nửa tài sản!”
“Được rồi!” Thời Ngọc Minh bật cười.
“Công ty bây giờ đang nợ mấy chục tỷ, nếu còn trả chậm, ước tính sẽ tăng lên vài tỷ nữa, nếu công ty này của cậu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-yeu-anh-la-sai-em-nguyen-vi-anh-sai-ca-doi/1646309/chuong-189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.