Thẩm Như Ý một mực kéo cô chạy ra khỏi khu nội trú, chạy tới vườn hoa dưới lầu bệnh viện thì mới ngừng lại.
“... Phù, Ngọc Minh, dì cái gì cũng tốt, dịu dàng ôn hòa, nhưng mà sao giống bố mình thích thúc cưới thế cơ chứ!”
Thời Ngọc Minh cũng cảm kích Thẩm Như Ý: “Như Ý, cảm ơn cậu mấy ngày này chăm sóc mẹ cho mình”
“Ôi trời, mình với cậu còn cần khách sáo cái gì nữa, với cả mẹ cậu rất tốt, ngoại trừ thích thúc cưới ra thì đúng là người mẹ trong mộng của mình”
Cô và Thẩm Như Ý cũng lâu không gặp, nên nói vài chuyện về tình hình gần đây.
Thẩm Như Ý nghe nói cô và tiên sinh đã gặp nhau, trên mặt không có một tia kinh ngạc, thậm chí còn cực kỳ thấu hiểu cong môi lên: “Cậu xem, mình nói có sai đâu? Cậu nghĩ đi, mình đã nói rồi, tiên sinh thích cậu nhiều năm như vậy nhưng vẫn luôn không ra tay. Đó là vì cái gì? Vì anh ta không thể, vì cậu gả cho em trai anh ta, anh ta làm sao theo đuổi? Với cả trước đó mãi không chịu lộ diện cũng vậy, dáng dấp anh ta đẹp trai như vậy, đổi lại là cô gái khác sớm đã hô hào đòi gả cho anh ta rồi đi? Nhưng cậu lại khác, cậu bị tên cặn bã kia hung hăng tổn thương qua, có thể nói là căm ghét gương mặt này đến tận xương tủy, anh ta một mực che giấu không chịu lộ diện, chính vì sợ một khi xuất hiện với gương mặt này, cậu sẽ từ chối anh ta”
“... Ừm”
“Cho nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-yeu-anh-la-sai-em-nguyen-vi-anh-sai-ca-doi/1646268/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.