Má Phúc mới mua trái cây tươi, Thời Ngọc Minh cắt trái cây rồi xếp vào trong mâm đựng trái cây, mang cho hai người đang vô cùng chăm chú chơi game.
Vừa mới đẩy cửa ra, đã nghe thấy Thời Dương kích động gào lên: "Ô ô ô qua ải rồi! Bố thật lợi hai!"
Tiên sinh cũng cười vô cùng thoải mái: "Thời Dương, con gọi bố là gì?"
"Bố nha, sao vậy, không đúng sao?"
"Đúng" Tiên sinh chắc chắn gật đầu: "Nhưng... Mẹ không nói cho con biết, thật ra con còn có một người... bố khác không?"
Thời Dương gật đầu: "Mẹ nói, người nhìn thấy trong nhà ông Thái kia cũng là bố"
"Vậy Thời Dưng thích bố nào hơn?"
Thời Dương cười hì hì: "Thích bố!"
"Vì sao lại thích chú! Bởi vì chú chơi game rất giỏi sao?"
Thời Dương rất nghiêm túc lắc đầu: "Bởi vì bố có thể làm mẹ vui. Bố, bố là siêu anh hùng cần cứu nhân loại, thế nhưng thật ra mẹ cũng rất cần bố. Trước kia con phát bệnh, đều ở nước Mĩ chữa trệnh, không thể ở bên cạnh mẹ được. Con nghe chú Hoắc nói, bên cạnh bố kia có một người dì khác, cho nên không thích mẹ. Người không thích mẹ, Dương cũng không thích người đó!"
"... Nếu như, bố kia biết mình làm sai, muốn sửa sai, muốn đối tốt với mẹ, cũng đối tốt với con và em gái con, con sẽ đón nhận người đó sao?"
Vấn đề này có hơi khó với Thời Dương.
Cậu bé lấy tay chống hàm nghĩ một hồi lâu, nhưng vẫn không ra được đáp án: "Chú Hoắc nói, biết sai thì có thể sửa được, đó chính là con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-yeu-anh-la-sai-em-nguyen-vi-anh-sai-ca-doi/1646263/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.