“Tên đối phương là gì con cũng không biết?”
“Chuyện này quan trọng chắc? Những người mẹ giới thiệu cho con, con cũng có biết tên là gì đầu cơ chứ.”
Lục Danh hỏi vặn lại, mẹ anh tức đến mức thở hổn hển, gương mặt tái xanh. Bấy giờ Lục Danh mới luống cuống.
“Mẹ? Mẹ có sao không ạ?
“Hắn là có tiền sử bệnh cao huyết áp. Anh mau mở cửa sổ cho thông thoáng”
Lục Danh nhanh chóng mở toàn bộ cửa sổ. Thời Ngọc Minh hít sâu một hơi.
“Bà Lục, xin lỗi trước ạ”
Cô nhanh chóng tìm trong túi xách đối phương vị thuốc, sau đó thuần thục nhét thuốc vào miệng bà. Lục Danh hoảng hốt kéo tay cô.
"Cô cho mẹ tôi uống cái gì thế? Biết liều lượng như thế nào không hả?”
Thời điểm kéo tay Thời Ngọc Minh, Lục Danh vô tình động đến vết thương cô. Cô cau mày, nhắm mắt chậm rãi đợi cơn đau dịu
“Mẹ. Mẹ thấy sao rồi?"
"Mẹ sớm muộn gì cũng bị con làm tức chết" . Ngôn Tình Tổng Tài
“Mẹ không sao là tốt rồi."
Bà khẽ vuốt ngực, chậm rãi ngồi ngay ngắn lại. Đôi mắt thoáng liếc nhìn về phía cô.
“Có phải con làm đau cô ấy rồi không?”
“Con có dùng sức đâu mà.”
“Con là đàn ông, đối phương là phụ nữ, sức lực chênh lệch đến mức nào. Hơn nữa trong trường hợp căng thẳng như vậy, làm sao có thể không xảy ra chuyện? Mẹ ổn rồi, con mau xem cô ấy thế nào đi”
“Hay là con đưa mẹ đến bệnh viện trước?”
Lục Danh vẫn không yên tâm nhưng mẹ anh ta đã khoát tay.
“Không cần, chỉ là chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-yeu-anh-la-sai-em-nguyen-vi-anh-sai-ca-doi/1646228/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.