Hoắc Tuân lúc này mới dám nói chuyện: “Tổng Giám đốc Phong, ngài thật sự hiểu lầm rồi.”
Phong Đình Quân nhíu mày, không nói một lời.
Thẩm Như Ý nói: “Anh đi nhanh đi, đừng có quấy rầy Ngọc Minh nghỉ ngơi”
Phong Đình Quân không động đậy, ánh mắt vẫn rơi vào trên người Thời Ngọc Minh cách đó không xa.
Thẩm Như Ý không kiên nhẫn, thẳng thừng đẩy anh ra: “Anh đi mau, đi mau!”
Nhưng mà Phong Đình Quân vẫn đứng yên. Thẩm Như Ý có dùng sức bao nhiêu cũng không suy suyển được anh chút nào.
Thẩm Như Ý tức giận chống hông: “Tổng Giám đốc Phong từ khi nào trở nên vô lại như vậy? Ngọc Minh đã ly dị với anh rồi! Ly dị rồi biết chưa? Các người bây giờ đã là người xa lạ rồi, anh đừng có lại tới làm phiền cậu ấy có được hay không?”
“Vẫn chưa?
Phong Đình Quận nhàn nhạt mở miệng, nói ra hai chữ.
Thời Ngọc Minh khiếp sợ xoay người nhìn anh. Thẩm Như Ý cũng sợ đến ngây người: “Vẫn chưa? Làm sao có thể.”
“Thời kì hòa giải” Phong Đình Quân nói: “Cho nên Ngọc Minh, bây giờ chúng ta vẫn còn là vợ chồng”
Thời Ngọc Minh há miệng một cái, tin tức này thật khiến cho cô bất ngờ đến không kịp đề phòng.
“Ngọc Minh, em dưỡng thương cho thật tốt. Anh sẽ không để cho Tôn Bảo cùng với Trương Huệ tới làm phiền em nữa. Em yên tâm”
Phòng bệnh quá mức ồn ào khiến y tá chạy đến.
Cô y tá cũng không biết làm sao: “Thưa anh, mời anh đi ra ngoài, nơi này là phòng bệnh, cần yên tĩnh.”
Phong Đình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-yeu-anh-la-sai-em-nguyen-vi-anh-sai-ca-doi/1646216/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.