Sáng sớm ngày hôm sau, mới tám giờ rưỡi Thời Ngọc Minh đã đến của công ty Duy Nhất.
Cô đổi một bộ quần áo khác, nhưng cũng chỉ mới hơn so với bộ hôm qua một chút.
Đã sáu năm rồi cô không mua quần áo mới.
Hơn nữa, Thẩm Như Ý khuyên cô còn nhớ kỹ. Ngày hôm qua Tổng Giám đốc Lục đó chẳng qua là chê cô quê mùa, cũng không nói đến chuyện gì khác, ngược lại còn đồng ý cho cô phỏng vấn.
Điều này chứng tỏ Thẩm Như Ý nói không sai, Tổng Giám đốc Lục này thật sự là một người kỳ dị, không thích phụ nữ xinh đẹp. Cô vẫn đeo kính đen kia vào công ty..
Lễ tân dường như đã có tin, thầy cô tới, trực tiếp dẫn cô lên lầu, đến phòng họp hôm qua: “Cô Thời, Tổng Giám đốc Lục nói, đề thi của cô đã ở bên trong”
“Cảm ơn” Thời Ngọc Minh gật đầu một cái, đầy cửa đi vào trong.
Trong phòng họp, người hôm nay còn đông hơn hôm qua, nhìn sơ qua ít nhất cũng phải có đến hai, ba chục người.
thiết kế.
Lục Danh ngồi ở vị trí chủ tọa, Giám đốc ngày hôm qua đứng bên cạnh anh ta, trên máy chiếu bên cạnh còn đang hiện một bản
"Xin chào Tổng Giám đốc Lục, tôi là.”
"Tôi biết cô là ai, không cần cô lặp lại lần nữa. Tôi chưa có già, trí nhớ không có kém như vậy” Lục Danh cắt ngang lời cô.
Trong nháy mắt, ánh mắt của tất cả mọi người đều rơi vào trên người cô.
Thời Ngọc Minh nhất thời cảm giác được sau lưng có chút gai gai. Phòng họp lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-yeu-anh-la-sai-em-nguyen-vi-anh-sai-ca-doi/1646186/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.