Rốt cuộc thì Chu Nghiệp Tu vẫn phải quay về Chu gia trước khi Chu thái gia lâm chung.
Chu thái gia cho mọi người lui xuống hết, chỉ giữ lại một mình Chu Nghiệp Tu dặn dò những lời cuối cùng.
"Năm đó khi Cao Tổ hoàng đế bố cáo thiên hạ, treo thưởng nghìn vàng tróc nã kẻ thù Quý Bố, Chu gia chúng ta đã bất chấp mạo hiểm cả tính mạng của cả gia tộc thu lưu y. Chu gia chúng ta làm việc này tất cả chẳng qua chỉ là vì một chữ "Nghĩa", để cho người trong thiên hạ biết người giàu có chưa chắc đã bất nhân.
Ta đã dặn dò Nghiệp Quyết sau này tận lực không qua lại với triều đình. Nhưng hài tử này giỏi về mưu lược, nhưng không đủ lòng nhân từ, gia gia sợ nó cuối cùng bước lên con đường một đi không có lối về. Đến lúc đó, lại phải cần đến con trở về quản lý Chu gia, bảo trụ mấy đời nhân nghĩa phú quý của Chu gia ta."
Chu Nghiệp Tu nắm lây bàn tay khô gầy của gia gia, nghẹn ngào không nói lên lời.
Trước đây ở trong mắt của y, gia gia luôn là một người hô phong hoán vũ, không có gì là không thể làm được, nhưng bây giờ chỉ còn là một bộ da khô bọc xương, thoi thóp.
Lời căn dặn này của gia gia quá nặng nề, căn bản Chu Nghiệp Tu không biết bản thân có đảm đương được hay không.
Chu Nghiệp Quyết và y là huynh đệ song sinh, ngay từ trong bụng mẫu thân, hai người họ đã như hình với bóng. Đáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-truong-an-khong-ton-tai/2408430/quyen-4-chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.