Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Mục Viễn Hàng uống say.
Khi bữa tối còn chưa bắt đầu, anh đã tự chuốc say mình bằng những lon bia trong tủ lạnh của Mục Phồn, hết lon này đến lon khác, mẹ Mục biết anh có tâm trạng không tốt nên bà cũng không ngăn cản.
Cho nên cả ba người đều chưa ăn xong, chỉ lo chăm sóc cho Mục Viễn Hàng, bởi vì anh say không nhẹ.
Anh là một người đàn ông to cao, nên mẹ Mục không thể vác nổi, vì vậy bà đã gọi Mục Phồn đến hỗ trợ, cuối cùng hai mẹ con chuyển anh vào phòng cho khách, ai ngờ anh vừa nằm xuống và lại ngồi dậy, ói lên đôi dép lông trắng tinh mà Mục Phồn mới mua, cô tức tới phát khóc ngay tại chỗ, vừa lau nước mắt vừa xách dép chạy đi, cũng lười chăm sóc cho anh.
Một lúc sau, Mục Phồn thở phì phò chạy lại, dùng điện thoại di động chụp lại dáng vẻ say xỉn không chút hình tượng của Mục Viễn Hàng, tiện tay gửi cho Dung Nhan, rồi khóc lóc kể lể.
"Chị dâu, chị nhìn anh trai đi, trông như sắp chết ấy, trả lại cho em đôi dép mới vừa bị anh ấy nôn lên đi."
Trong quá khứ, cứ khi nào Mục Viễn Hàng bắt nạt cô, Mục Phồn luôn tố cáo với Dung Nhan, lần này cũng không ngoại lệ.
Thực ra, Mục Phồn còn có tâm tư khác, cô muốn cho chị dâu nhìn thấy dáng vẻ xấu xí của anh trai để cho chị ấy đau lòng, sau đó sẽ quay về nhà.
Tuy cô là người có suy nghĩ đơn giản, nhưng không hề ngốc nghếch.
Cô cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-tren-doi-co-thuoc-hoi-han/1042085/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.