Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Việc anh ngắt lời như thế này khiến Dung Nhan vô cùng nổi giận, cô không khách khí chút nào mà hét vào mặt anh một câu.
"Con mắt nào của anh nhìn thấy tôi nổi giận với con?"
Mục Viễn Hàng nhíu mày hỏi lại cô.
"Nếu không phải tức giận với con, thì cô bày mặt lạnh nghiêm túc như vậy làm cái gì?"
Còn cả cái giọng điệu nói chuyện âm dương quái khí của cô nữa, rõ ràng chính là đang ép con gái lập tức đi theo cô mà.
Dung Nhan cười lạnh một tiếng.
"Tôi còn tưởng rằng Mục đại tổng tài lăn lộn trên thương trường nhiều năm như vậy, hẳn là phải biết cách nhìn mặt mà nói chuyện chứ, nhưng không ngờ anh lại không biết."
Sắc mặt Mục Viễn Hàng lập tức sầm xuống, cô đang quay ngược lại mắng anh sao.
Anh lên án việc cô bày mặt lạnh nổi giận với con gái mình, nhưng cô lại nói rằng anh không biết cách nhìn mặt mà nói chuyện, ngụ ý rằng thực tế cô không có bất kỳ cảm xúc tiêu cực nào đối với con gái mình, tất cả những cảm xúc tồi tệ của cô đều là do anh gây ra.
Người phụ nữ này...
Nhanh mồm nhanh miệng đến đáng ghét!
Mục Viễn Hàng cảm thấy kể từ cái đêm cô tuyên bố ly hôn đó, cô như hoàn toàn biến thành người khác. Cô của trước kia, anh hoàn toàn có thể coi là một người vợ tốt, nhưng mà cô của bây giờ, anh chỉ muốn gọi cô là người đàn bà đanh đá thôi!
Anh lập tức ôm chặt con gái, nghiến răng nghiến lợi nói.
"Mẹ nhớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-tren-doi-co-thuoc-hoi-han/1042081/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.