Lương Tân Hòa chỉ ở nhà nghỉ ngơi ba ngày, ngày thứ tư đã đi làm.
Băng gạc trên trán cô đã được tháo xuống, thoa một lớp phấn nền, vẽ lông mày và tô son, nơi bị trầy da cũng được xử lý ổn, đã đóng vảy mỏng.
Hàn Khai Lượng nhìn cô cả buổi mới nói ra một câu: "Em biết là em có nghỉ ngơi một hai tháng thì công ty cũng sẽ không phá sản đúng không?"
Lương Tân Hòa cười cười: "Em biết, nhưng ở nhà chúng chán mà, gần đây em sẽ 'đi trễ về sớm'."
Cô nói miệng thì như thế, nhưng cô ở trong công ty càng ngày càng về trễ đi sớm, cứ như cô đang tránh né ai vậy.
Tình huống này kéo dài được mấy ngày, rốt cuộc Hàn Khai Lượng không nhịn được nữa, phải kéo cô ra bên ngoài, tìm một phòng trà yên tĩnh, chuẩn bị sẵn sàng nói rõ với cô.
"Nói đi." Hàn Khai Lượng đi thẳng vào vấn đề.
Lương Tân Hòa cười cười: "Không có chuyện gì, chị......"
Cô còn chưa nói hết lời, Hàn Khai Lượng đã giơ tay ngăn cô nói tiếp: "Em có biết bây giờ thời gian của chị quý giá thế nào không? Em bé và công việc chiếm hết hai phần ba của chị, thời gian còn lại chị phải phân chia cho việc ngủ, việc lặt vặt, bạn bè và chồng."
"Chị đã chia cho em nhiều thời gian đến vậy, em thật sự muốn qua loa có lệ với chị sao?"
Lương Tân Hòa im lặng trong chốc lát: "Chúng ta không nên tới phòng trà, hẳn là đi quán bar."
"Làm ơn, ban ngày ban mặt mà uống rượu?"
Lương Tân Hòa thở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-toi-gui-tang-nguoi-mot-cuon-sach/484039/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.