Editor: Lăng
Lương Tào Tháo
Ninh Hi đã có một cơn ác mộng đáng sợ.
Trong tầm mắt toàn là sóng nước, hung dữ, cuộn trào mãnh liệt, rít gào ập đến, lúc ẩn lúc hiện. Cô cảm thấy mình như hạt cát bị cuốn vào đó.
Ban đầu không biết gì, chỉ cảm thấy sợ từ góc nhìn, cơ thể không có cảm giác, tầm nhìn nhấp nháy, nước biển lạnh lẽo tràn vào cổ họng cô...... Cô choàng tỉnh, ôm cổ thở dốc, cảm giác đang sống sờ sờ rồi bị sặc bên vực tử vong thật sự quá kinh khủng.
Không thể cứ tiếp tục như vậy nữa.
Cô phải tự cứu mình.
Bác sĩ tâm lý là do Dư Bối giới thiệu, một tuần hai lần, mỗi lần một giờ.
Trong nửa tiếng đầu của buổi tư vấn đầu tiên, cô đã không nói gì cả. Bác sĩ là một người phụ nữ lớn tuổi ôn hòa, khí chất thân thiện, bầu không khí cũng rất dễ chịu, đến nửa sau Ninh Hi mới mở miệng.
Cô nói rất vụn vặt, cũng rất ít, bác sĩ cũng không hỏi ép cô. Trước khi đi, bác sĩ cười nói với cô: "Thật ra hôm nay cô bằng lòng đến đây tư vấn thì đã tiến một bước dài về phía trước rồi. Chứng tỏ sâu trong lòng cô muốn thay đổi trạng thái hiện tại."
Ninh Hi cảm thấy cô ấy nói rất đúng, thế nên khi đến lần thứ hai, lần này thời gian trò chuyện còn ngắn hơn lần trước, nhưng cô lại không thấy phản cảm.
"Lấy cảm nhận của cô làm chủ đạo, cảm giác mà buổi tư vấn mang lại cho cô nên là thoải mái chứ không phải là ép buộc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-toi-gui-tang-nguoi-mot-cuon-sach/484004/chuong-18.html