Sáng mùng 1 Tết, Nhiên dậy muộn, bố mẹ liên tục gọi cô dậy để lên nhà ông bà.
Tại tối qua cô ngủ muộn quá, cô lên sân thượng xem pháo hoa. Cầm theo chai nước ngọt, Nhiên vừa ngồi, vừa trùm mũ áo kín đầu, cô vừa hát, những bài hát trẻ con, vu vơ. Nhưng thực ra, cô đã nghĩ, rất nhiều thứ. Cô nghĩ về bữa tối, nặng nề, mọi người đều biết có 1 chủ đề cấm kị nhưng đều không nói gì cả. Cuối cùng ba hỏi cô về tại sao không lên ông, Nhiên qua quýt trả lời, cô lại nói dối, cô nói cô mệt, đi chợ hoa mua đồ, cắm hoa rồi nấu ăn, bận quá. Lúc đó, cô đã rất muốn mọi người hỏi cô, bận thì sao không về sớm, nhưng chủ đề không được nói đến tiếp, mọi người lại im lặng.
Nhiên nhìn pháo hoa, lấp lánh sáng trên bầu trời, từng đợt từng đợt, lóe cao rồi vụt tắt. Nhiều khi cô thấy như tia lửa sắp chạm đến chỗ cô rồi, chỉ còn 1 tí nữa thôi, Nhiên đưa tay ra khẽ vươn lên, như cầu nguyện chúng hãy đến bên cô và mang cô đi vậy. Ước gì giờ có rượu, và có 1 ai đó là tri kỉ, để cô có thể nói chuyện cùng. Lúc đó cô đã mở điện thoại ra, lướt 1 loạt danh sách bạn, 1 lần, 2 lần, rồi 3 lần rồi cô mới tắt máy.
- Nhiên con có dậy thay đồ đi không, muộn rồi đó.
- Vâng, con đi ngay đây. Bố mẹ cứ đi trước đi.
- Nhanh lên nhé.
- Dạ.
Nhiên lại sẵn sàng để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-toi-bien-mat-co-ai-tim/2027127/chuong-11-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.