Gần năm năm rồi nhỉ?
Linh Tố nghĩ thầm trong lòng.
Gần năm năm không có chút tin tức nào của Bạch gia.
Sau khi rời khỏi thành phố đó, cô không bao giờ xem những tạp chí sách báo liên quan đến kinh tế, hơn nữa Bạch Khôn Nguyên cũng không phải nhân vật tiếng tăm lừng lẫy, uy chấn giang hồ. Thời gian đầu, cô cũng thường hay nghĩ lại một số chuyện. Chúng như những thướt phim lần lượt hiện ra trong đầu, chỉ có điều cô đã trở thành người ngoài cuộc. Vì thế cô có cái nhìn thấu suốt hơn, rõ ràng hơn, thế nên mỗi khi nghĩ lại, một nỗi hổ thẹn dâng trào trong cô, như thể cô đã phạm phải tội lỗi tày đình.
Cuối cùng cô đã hiểu được cảm giác không dám quay đầu nhìn lại là như thế nào.
Cô thực sự không dám.
Trái tim như bị cấu xé làm cô đau đến nỗi thở không ra hơi.
Thế rồi từng ngày hối hả trôi qua, dần dần cô không còn nhớ đến những chuyện xưa nữa. Một tuần, nửa tháng, một tháng, nửa năm… Mối tình đầu thường dở dang, cô cũng không phải người thích chui đầu vào ngõ cụt.
Một người bước ra khỏi cuộc đời của một người, đơn giản như vậy đó.
Hôm nay đột nhiên một vị luật sư tìm đến, giao cho cô một tập tài liệu, nói, bà Bạch đã qua đời rồi.
Trần thế ảm đạm lại nổi phong ba.
Linh Tố không có quá nhiều cảm xúc với bà Bạch. Người mẹ đáng thương thần trí chẳng lúc nào được minh mẫn đó cũng không tiếp xúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-tinh-yeu-tro-thanh-niem-dau/2037861/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.