Hôm sau đến trường, Hứa Minh Chính chủ động chào Linh Tố, cậu muốn nói gì đó nhưng lại thôi.
Nếu như là ngày trước, Linh Tố có thể dễ dàng cảm nhận được tâm sự của cậu. Nhưng dạo gần đây quá nhiều chuyện quấy nhiễu tâm trí cô, năng lực vì thế không được mạnh như trước, cố gắng nghĩ ngợi cả buổi trời, đầu óc vẫn cứ trống không.
Hứa Minh Chính khó khăn lắm mới mở miệng: “Mình, chiều hôm qua vốn định đến bệnh viện đón cậu về nhà…”
A, vậy là cậu ta đã nhìn thấy rồi.
Linh Tố thẳng thắn nói, “Người đó là Bạch Sùng Quang.”
“Mình biết.” Hứa Minh Chính nói, “Anh ta là chú của Bạch Khôn Nguyên.”
Linh Tố nói: “Anh ta có một cô cháu gái, tên là Lâm Lang, đúng không?”
Hứa Minh Chính có chút ngạc nhiên, “Chuyện nàycó nghe qua, nhưng hình như cô gái đó đã qua đời mấy năm nay rồi…” Đột nhiên cậu khựng lại.
Linh Tố mỉm cười gật đầu: “Mình đã nhìn thấy cô ấy.”
Hứa Minh Chính có chút nôn nóng, hạ thấp giọng nói: “Linh Tố, cậu đừng chơi với lửa. Hãy nghe mình nói, Bạch gia là đại gia tộc, dây vào phiền phức lắm.”
“Cậu nói mình nghe nào.”
“Bạch Sùng Quang là con ruột của Di phu nhân, là đứa con cầu tự nên rất được Bạch lão gia cưng chiều. Sau khi Bạch lão gia qua đời, quyền lực Bạch gia rơi vào tay Bạch Sùng Đức, nhưng cổ phiếu trong tay Bạch Sùng Quang không hề ít. Bạch Sùng Đức cũng vô cùng thương yêu đứa em trai này, đối xử với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-tinh-yeu-tro-thanh-niem-dau/2037849/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.