DuyệtTâm vẫn đi tìm việc ở khắp nơi, cô thấy hơi lo lắng. Sắp đến lúc Duyệt Thanhđến Bắc Kinh chữa bệnh nhưng trong tay cô không có bao nhiêu tiền.
Đúnglúc cô đang bước vào ngõ cụt, có một công ty gọi điện mời cô đến phỏng vấn.
Vì thờigian quá gấp, Duyệt Tâm không kịp ăn trưa đã vội vàng đi, cũng may không tắcđường nên cô đến công ty đó kịp thời gian trước hai giờ.
Ngườiquản lý phỏng vấn cô là một phụ nữ ngoài bốn mươi tuổi, rất nghiêm khắc, lúcnói chuyện luôn ngẩng cao đầu với vẻ kiêu ngạo.
“Cô Hà,công ty chúng tôi đang thiếu một nhân viên hành chính, cô có hứng thú không? Côcó suy nghĩ gì về công việc này?”
DuyệtTâm vẫn nghĩ công ty này mời cô đến làm thiết kế, không ngờ lại là làm côngviệc hành chính văn phòng. Nhưng hiện tại, tìm được một công việc để làm cũngkhông tồi. Cô trình bày những hiểu biết của mình về tình hình công ty và phátbiểu cảm tưởng về công việc.
Kếtthúc buổi phỏng vấn, người quản lý nói: “Có ba người đến phỏng vấn vị trí này,chúng tôi sẽ chọn ra một người có thể tiếp nhận công việc, nếu có kết quả,chúng tôi sẽ thông báo cho cô.”
DuyệtTâm biết, thông thường người ta đã nói như vậy có nghĩa là khéo léo thể hiệnthái độ không hài lòng lắm với cô.
Tinhthần bất ổn, buổi trưa không ăn gì nên cô vô cùng mệt mỏi, chưa bước ra khỏicửa công ty, Duyệt Tâm đã ngất xỉu.
Sau khitỉnh lại, cô nhận ra người quản lý đang ở bên cạnh cô.
“Cô Hà,cô cảm thấy đỡ hơn không?” Bà ân cần hỏi.
Rõ rànglà một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-tinh-yeu-nhieu-hon-mot-chut/74321/quyen-2-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.