Sángsớm hôm sau, chuông báo thức kêu vài lần nhưng cả hai người không ai dậy được.
Sau đó,vẫn là Duyệt Tâm dụi mắt nhìn đồng hồ, cô vội vàng gọi Cố Nam: “Không kịp rồi,mau dậy thôi!”
Cố Namvội vàng tỉnh dậy, vừa mặc quần áo vừa trách móc Duyệt Tâm: “Sao không gọi anhdậy sớm một tí”.
DuyệtTâm không nói gì, lấy trong tủ lạnh ra một hộp sữa nhét vào cặp đựng giấy tờcủa Cố Nam.
DuyệtTâm đi làm muộn.
HànHiên tò mò nhìn vẻ thiếu ngủ của cô rồi hỏi: “Sao thế? Chị không khỏe à?”
Cô lắcđầu, vội vàng mở máy tính làm việc.
HànHiên nói với cô: “Sáng nay, tổng giám đốc Viên đích thân gọi điện tìm gặp chịhai lần. Còn nói hai người không quen nhau sao, chị muốn lừa em à?”
DuyệtTâm cảnh giác: “Tổng giám đốc Viên muốn tìm tôi có việc gì?”
HànHiên thấy thái độ đề phòng của cô, không nhịn được cười: “Lần trước có CASEphản hồi tốt muốn công ty chỉ đích danh chị làm tiếp.”
“Chỉ cóviệc này thôi sao?” Duyệt Tâm không yên tâm.
“Đươngnhiên.” Hàn Hiên như có tâm sự gì đó, quan sát Duyệt Tâm, thấy thái độ của côthay đổi liên tục, cậu nói tiếp: “Còn…”
Thầnkinh Duyệt Tâm vừa được thả lỏng lại trở nên căng thẳng: “Còn gì nữa?” Cô vộivàng hỏi.
“Côngty quyết định tháng sau đi chơi, tổng giám đốc hỏi nhóm chúng ta muốn đi đâu,có ý kiến gì khác không?”
Cô thởphào nhẹ nhõm nói với Hàn Hiên: “Đi đâu chơi thì để mấy thanh niên trẻ các cậuquyết định đi.”
Nhómcủa Duyệt Tâm ngoài Hàn Hiên còn có ba người khác.
HànHiên bĩu môi: “Nói có vẻ như chị đã già lắm rồi đấy.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-tinh-yeu-nhieu-hon-mot-chut/74311/quyen-1-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.