🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

À không đúng, Tô Ánh Kiều vô tội.



Diệp Thái Vi ngừng lại, chửi một lần nữa: “Chết em rể anh đi!”



Lại không đúng, Đoàn Vũ Phi cũng vô tội.



Hôm nay làm gì có ai khác đâu. Trình tiến hóa của ngôn ngữ chửi đúng là không tránh khỏi làm hại đến người vô tội.



Diệp Thái Vi quẳng người lên giường, u oán nhìn lên trần nhà, hình dung ra khuôn mặt của Từ Trạm trên đó.



Đúng là gã khùng, chắc chắn là bị đập đầu vào cửa nhà xí rồi!



“Anh bị thần kinh hả? Anh bị viêm màng não hả? Anh bị Parkinson hả? Người ta bảo lợn đâm vào cây, còn anh đâm vào lợn hả?” Diệp Thái Vi oán giận cắn răng chửi mắng một trận, cuối cùng bực bội đấm thùm thụp xuống giường.



“Diệp Thái Vi, con đóng cửa trong phòng phát điên cái gì đấy? Mau ra rửa tay ăn cơm đi!”



Bà mẹ kế “không phải tri kỉ” gõ cửa cồm cộp.



Diệp Thái Vi nhất thời nản lòng, rề rề đứng dậy ra mở cửa, tựa đầu vào cửa cười một cái rồi mới thều thào nói: “Dì Tố yêu quý, dì nói xem con đến trái đất có phải là quyết định chính xác không?”



“Ấy, sao mặt đỏ thế?” Kiều Tố Anh đưa tay sờ trán cô, “Không sốt! Hay là…chịu kích thích gì?”



Khuôn mặt Diệp Thái Vi đỏ như hiện trường một vụ nổ bom nguyên tử, ánh mắt không tiêu cự: “Mấy ngày này, dì với bố con cách xa con một chút đi, thần kinh là bệnh lây truyền đấy!”



Nói xong cô bước luôn ra ngoài.



Rửa

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-thoi-gian-co-ten/3188498/chuong-18.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Nếu Thời Gian Có Tên
Chương 18
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.