Mặc dù không thấy bóng dáng Từ Trạm như cô mong muốn, cả căn hộ rộng lớn chỉ có một mình cô, nhưng đầu óc còn rối loạn nên Diệp Thái Vi cứ đứng ngồi không yên, chốc chốc lại rót chén nước uống, thỉnh thoảng lại lôi đồ ăn vặt ra nhấm nháp, lúc sau lại nằm thượt ra sô pha.
Không thể trách cô không có khả năng tiếp nhận, thật sự là những chuyện liên tiếp xảy ra trong mấy ngày nay khiến cô vô cùng bồn chồn.
Những yêu cầu hà khắc của Song Thư suốt bảy năm qua ít nhiều khiến cô nghi hoặc, nhưng cô lại không dám dò xét kĩ những dấu hiệu có mối liên quan với nhau. Cô mơ hồ cảm thấy mình sắp chạm đến chân tướng, rồi lại không dám chắc rằng chân tướng ấy có phải chỉ là ảo giác vừa động đã tan hay không.
Đúng vậy, cô không ngốc đến thế.
Không nói năm đó, ngay cả bây giờ, “cố vấn thời trang” vốn là nghề mới. Có thể tưởng tượng, bảy năm trước, Diệp Thái Vi nhận điện thoại phỏng vấn của “Trác Ngọc” thì mù mờ đến mức nào.
Lúc ăn vận chỉnh tề, mang vẻ mặt non nớt đi phỏng vấn, cô không hề nghĩ sẽ được tuyển. Dù sao thì Diệp Thái Vi của lúc ấy nhiều kĩ năng phá hoại hơn là kỹ năng làm việc nuôi kế sinh nhai.
Vậy mà lại được tuyển, thậm chí không cần đợi đến lúc gặp mặt, Song Thư đã ra quyết định. Chỉ sau buổi phỏng vấn, cô đã được dự lớp đào tạo, bắt đầu một cuộc sống mới.
Thật ra cô cũng cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-thoi-gian-co-ten/3188494/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.