Cô nhân viên nói thêm vào, Lương Vũ Tranh lại nhìn Hạ Quân Dật mỉm cười. Trước nay anh ăn mặc toàn vest, sơ mi chứ chưa bao giờ mặc đồ có hình như thế này. Anh hơi ngần ngại.
- Chúng tôi thử được không?
- Dạ được ạ.
Cô nhân viên đi lấy hai bộ đồ. Lương Vũ Tranh đưa một bộ đồ cho Hạ Quân Dật rồi đẩy anh vào bên trong phòng thay đồ. Lương Vũ Tranh cũng đến phòng bên cạnh thay đồ rồi đi ra nhưng vẫn chưa thấy Hạ Quân Dật. Thấy vậy, cô bèn gọi:
- Hạ Quân Dật, anh làm cái quái gì trong đấy thế? Có ra đây ngay không thì bảo? Rồi cuối cùng Hạ Quân Dật cũng bước chân ra. Lương Vũ Tranh nhìn thấy bật cười.
- Cô này, ở đây có giày thể thao hợp với bộ của chúng tôi không, lấy ra cho tôi xem thử với.
- Tiểu thư đợi một lát.
- Haha… Quân Dật, thà anh đi chân đất còn hơn đấy, đi giày này làm gì cơ chứ?
Cô nhìn anh, cười nói mỉa mai.
- Em đã từng thấy anh mặc thế này bao giờ chưa?
- Đây là lần đầu tiên. Nhưng thôi, dù sao cũng đẹp mà.
- Thôi, anh không mặc nữa.
- Đừng…
Lương Vũ Tranh nũng nịu nhìn Hạ Quân Dật.
- Được rồi được rồi, anh mặc.
- Thế mới phải chứ.
- Tiểu thư, giày cô yêu cầu đây. Cô nhân viên kia đưa hai đôi giày đến.
- Anh nhìn xem, giày đôi đấy nhé.
Anh chỉ có thể cười trừ sau đó thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-thien-duong-co-anh/2715593/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.