- Nói đi, chuyện Vũ Tranh bị bắt cóc có liên quan gì đến cô không?
Giọng nói của Hạ Quân Dật khiến người ta lạnh cả người.
- Anh nghĩ em như thế nào? Anh cho rằng em bắt cóc Lương Vũ Tranh sao? Chẳng phải em đang ngồi đây còn gì.
- Tôi không tin bất cứ lời nói nào của cô cả.
Bỗng nhiên điện thoại trong túi váy của Lý Bội Linh rung lên, báo hiệu có tin nhắn. Lý Bội Linh đã quên mất không bỏ điện thoại ra. Cô ta không mở ra xem. Thấy điều gì đó lạ, Hạ Quân Dật vội cướp điện thoại từ tay cô ta. “Đã bắt được mục tiêu, sẽ hành hạ cho sống dở chết dở và cuối cùng là phóng hỏa. Cô nghĩ thế nào?” Đó là nội dung tin nhắn. Hạ Quân Dật nhanh như cắt bóp cổ Lý Bội Linh khiến cô ta ngã xuống ghế sofa. Nhìn Hạ Quân Dật lúc này như ác quỷ, cô ta sợ run cầm cập.
- Nói, có phải cô thuê người bắt cóc Vũ Tranh, đúng không?
- Không phải em...
- Vậy tin nhắn này là trêu đùa sao?
- Tin em, không phải em...
Anh không chịu nổi nữa, cầm con dao gọt trái cây lên đưa sát mặt Lý Bội Linh, uy hiếp:
- Nếu cô không nói, tôi sẽ dùng con dao này đưa đứa con của cô ra ngoài cho nó được thấy ánh sáng mặt trời sớm trước 6 tháng.
- Không không.... Xin anh, em nói...
- Nói đi...
- Cô ta bị nhốt ở căn nhà nhỏ tại đường số 3 ngoại ô thành phố.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-thien-duong-co-anh/2715532/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.