Thấy Lương Vũ Tranh cứ cười mãi như thế, Hạ Quân Dật bèn quay sang nhìn cô, hơi nhíu mày hỏi:
- Em cười cái gì thế? Có cái gì đâu mà cười chứ? Chuyện này đáng cười lắm hay sao?
- Hạ Quân Dật, đứa bé bây giờ mới có tầm 1 tháng, còn chưa thành hình nữa, cũng chẳng rõ là trai hay gái mà anh đã muốn đi mua đồ chơi cho nó rồi. Như vậy có sớm quá không?
Nghe những lời mà Lương Vũ Tranh nói, những nhân viên bán hàng ở đó cũng che miệng cười.
- Tôi mua sớm thì có làm sao chứ? Tôi bây giờ không biết đứa bé là trai hay gái nên chưa thể mua giường, quần áo nên chỉ có thể mua đồ chơi trước thôi. Như vậy không được à?
- Kệ anh, anh thích thì mua.
Hạ Quân Dật cúi người nhìn xuống mấy con vịt đồ chơi đủ màu sắc sặc sỡ. Anh giơ lên cho Lương Vũ Tranh xem:
- Em thấy mấy con vịt này hay không?
- Ừ, hay lắm.
- Thích không?
- Nếu anh thích thì cứ mua đi.
Hạ Quân Dật không để ý đến Lương Vũ Tranh nữa, quay sang bảo với nhân viên:
- Gói lại cho tôi mấy con vịt này.
- Vâng ạ.
- Lương Vũ Tranh, qua xem mấy con thú bông này đi, trông cũng thú vị quá nhỉ?
Hành động này của Hạ Quân Dật thật sự đã khiến cho Lương Vũ Tranh hết sức ngạc nhiên. Cô biết anh là một người cha tốt, nhưng không ngờ anh lại thật sự quan tâm đến đứa trẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-thien-duong-co-anh/2715483/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.