Đến giờ đi làm vẫn còn lâu nên Lương Vũ Tranh ngồi ở phòng khách xem mấy kênh tin tức về kinh tế. Hạ Quân Dật từ trên lầu bước xuống, nhìn thấy Lương Vũ Tranh đang ngồi xem TV thì cũng ngồi xuống bên cạnh cô, lên tiếng hỏi:
- Em vẫn muốn đi làm à?
- Phải, công việc này cũng thú vị lắm.
- Nghỉ việc đi, em đang mang thai thì nên ở nhà dưỡng thai, cần gì phải khổ cực ra ngoài làm việc như thế? Tôi cũng có phải là không thể nuôi nổi em đâu.
- Nhưng tôi rất thích công việc này.
Hạ Quân Dật giật chiếc điều khiển từ tay của Lương Vũ Tranh, chuyển ngay sang kênh khác:
- Không nói nhiều nữa, bảo em nghỉ thì cứ nghỉ đi. Yên tâm, tôi không để mẹ con em chết đói đâu.
- Nói quá.
Lương Vũ Tranh bỗng nhiên bật cười, Hạ Quân Dật nhìn thấy thế liền nói ngay:
- Đấy đấy, em cứ cười nhiều như vậy đi, cười nhiều có lợi cho sức khỏe. Từ hôm em về đến nay chẳng thấy em cười lần nào.
- Tôi có phải bị bệnh thần kinh đâu mà cười suốt được.
- Đừng có tự ví bản thân mình như thế. Được rồi, bây giờ tôi đưa em đi làm, đến đó xin nghỉ việc luôn đi.
- Nhưng tôi ký hợp đồng với công ty rồi, nếu xin nghỉ trước thời hạn thì phải nộp tiền vi phạm hợp đồng đấy.
Hạ Quân Dật mặc áo vest vào, nói tiếp:
- Lo cái gì chứ, công ty đấy chẳng phải là công ty con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-thien-duong-co-anh/2715481/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.