Đi ra khỏi phòng phỏng vấn, Lương Vũ Tranh thở dài. Một cô gái đang chờ phỏng vấn ngồi ngoài thấy Lương Vũ Tranh bước ra bèn nhanh chóng chạy đến hỏi:
- Cô phỏng vấn có tốt không? Câu hỏi bọn họ đưa ra dễ chứ?
- Câu hỏi cũng không khó lắm, là kiến thức chuyên môn thôi. Cô cứ yên tâm đi.
- Nhưng trông cô có vẻ không ổn lắm. Không phải là do lo lắng quá nên trả lời sai đấy chứ?
Lương Vũ Tranh mỉm cười, lúc này mới bình tĩnh lại:
- Tôi không sao, phần phỏng vấn cũng khá tốt.
- Thế thì tốt.
Rồi có một người phụ nữ từ trong phòng phỏng vấn đi ra, gọi tên người tiếp theo và cũng chính là cô gái đang nói chuyện với Lương Vũ Tranh. Cô gái đó nghe thấy tên thì sợ quá, giọng run lên:
- Tôi sợ quá, lo quá.
- Đừng lo. Mau vào đi.
- Ừ.
Cô gái kia vào trong rồi, Lương Vũ Tranh cũng chẳng có lý do gì ở lại nữa. Cô cũng nhanh chóng rời khỏi đây.
……………………………………
Khi vừa đi đến đại sảnh thì điện thoại reo lên. Mở điện thoại ra, thì ra là Hạ Quân Dật gọi.
- “Em đang ở đâu đấy?” – Vẫn là giọng nói bình thản và có phần quan tâm ấy.
- Em đang ở đại sảnh của DCL, đang chuẩn bị đi về.
- “Cũng sắp đến giờ ăn trưa rồi, em ở bên ngoài đợi tôi, chúng ta cùng đi ăn. Được không?”
Nhìn đồng hồ trên tay, cũng sắp 11 rưỡi rồi. Nhưng lời mời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-thien-duong-co-anh/2715361/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.