Trường Cao đẳng Côngnghiệp Trùng Khánh là một ngôi trường có số sinh viên tìm được việc rấtcao. Nguyên nhân rất đơn giản, những bạn học khoa tinh luyện kim loạivừa tốt nghiệp cơ bản đều một trăm phần trăm tìm được việc, những anhchị gang thép đã kéo tỉ lệ tìm được việc làm của nhà trường lên cao.
Còn những người học chuyên nghành chứng khoán như lớp Châu Tuệ, lại ở vào tình trạng cao không với tới, thấp không bằng lòng.
Cả lớp Châu Tuệ sau khi tốt nghiệp, chỉ có số ít người tìm được côngviệc trong các công ty chứng khoán, phần lớn đều chuyển đến làm chuyênngành Marketing.
Châu Tuệ muốn học liên thông lên đại học,đương nhiên, một nhân vattj cấp cao thủ học tập như Châu Tuệ, thi lênđại học đối với cô mà nói, chẳng khác nào bạn bỏ món sách trâu vào nồilẩu Trùng Khánh, vừa cho vào là chín ngay.
Châu Tuệ ở lại Trùng Khánh, bước vào thời đại sau đại học.
Ba năm sau.
Tốt nghiệp đã ba năm, Vương Huy đến Bắc Kinh rộng lớn theo đuổi ước mơcủa mình, làm một ca sĩ lang thang. Anh vẫn ôm cây đàn guitar của mìnhhát rong ở đường ngầm dưới lòng đất.
Có lúc anh ở Tây Đơn, cólúc ở Đông Đơn, có lúc lại chạy đến ngoc Nam La Cổ, thậm chí còn chạyđến trạm xe lửa Đại Hưng ngoài vành đại số Sáu.
Ở Bắc Kinh,có rất nhiều nghệ sĩ lang bạt khắp nơi như Vương Huy. Họ dùng âm nhạc để biểu đạt giấc mộng của mình, một cây guitar, vài bài hát nghe nhiềuthành quen. Họ dùng giọng ca để chứng kinh sự tồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-thanh-xuan-khong-giu-lai-duoc/2894973/chuong-4-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.