Hôm đó trời đẹp, gió mát lồng lộng, mây trôi nhè nhẹ, trong cái tiết trời mát mẻ của mùa đông Hà Nội, tôi phi xe với tốc độ bàn thờ tới trường không màng tới tính mạng. Muốn hỏi vì sao tôi phải vội thế ư?
...Đơn giản lắm, TÔI BỊ MUỘN HỌC RỒI!!! Lí do là tại con bạn mê trai khốn nạn kia hết! Ít nhất mấy bữa trước còn qua gọi tôi dậy rủ đi học. Thế mà hôm nay cắt hẳn, chẳng thèm nhắn tin gì cho tôi cả. Hại tôi cả tin quên đặt báo thức, dậy muộn nên phải mượn tạm cái xe đạp non hơi nhà bác hàng xóm để phi ra trường.
Linh ạ, mày "tốt" thật, nhớ lấy đó đồ mê zai, ra lớp bà thiến mày!!!! Chạy vào tới cửa lớp, tôi đứng ngoài nghe ngóng tình hình:
....... Cô đang viết phấn lên bảng giảng bài... ờ vẫn ổn....
....... Mấy đứa cá biệt đang đứng ở xó lớp xách nước vì không thuộc bài.... ờ ổn chán....
...... Tập đoàn mê trai * bao gồm cả nhỏ Linh* đang dán ánh mắt "đắm đuối" như cá chuối trông con vào tên Khôi đó.... ờ, điều này như cơm bữa rồi....
....... Cả lớp đang chăm chú làm bài..... Quá ổn còn gì.......
Nhân lúc điều kiện thuận lợi chẳng ai để ý, tôi phải nắm chắc cơ hội chuồn vào lớp. Haha, vừa không bị bắt phạt vừa giữ vững hình tượng học sinh gương mẫu, một công đôi việc, béo bở quá còn gì. Khom lưng xuống, tôi chuồn qua mấy dãy bàn cuối thật nhanh để sớm tới chỗ của mình, chả biết mắt mũi để đâu mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-tao-song-lai-may-se-yeu-tao-chu/2412014/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.