Diệp Tiêu Tiêu nhìn thấy vỏ đậu phộng đầy đất, rốt cuộc không nhịn được nữa bắt đầu cầm lấy chổi quét dọn, nhưng cho dù cô bắt đầu quét dọn thìngười nào đó vẫn không tự giác ném vỏ xuống đất. Diệp Tiêu Tiêu nhìndáng vẻ Tô Tử Duyệt ngồi ở trên sofa, chân đặt trên bàn trà, cầm đậuphộng bỏ vào trong miệng sau đó tùy ý vứt trên mặt đất chọc cho nổigiận:
“Tô Tử Duyệt, thùng rác ở bên tay phải của cậu”
Tô Tử Duyệt liếc mắt nhìn bạn tốt của mình một cái, vẻ mặt:
“Cậu thật không hiểu rồi, ăn cái gì cũng phải tùy theo sở thích mới thoảimái, cậu đừng có tùy tiện yêu cầu tớ, ngay cả ăn cũng không được yên”
Diệp Tiêu Tiêu tức giận đến 2 má cũng phồng lên, sau đó giận quá thành quen, cuối cùng cũng buông chổi xuống, dù sao có quét dọn sạch sẽ, một látcũng bị cô xả rác bừa bãi tiếp, vì thế dứt khoát ngồi xuống bên cạnh cô, cùng cô ăn đậu phộng luộc, thật ra Tô Tử Duyệt cũng không thích ăn đậuphộng luộc, nhưng hết lần này đến lần khác chỉ đòi ăn có một món, nếukhông phải là đậu phộng luộc, cô ấy sẽ không đụng vào dù chỉ một chút
Diệp Tiêu Tiêu là bạn học từ sơ trung, cao trung, đại học của Tô Tử Duyệt,vì vậy đương nhiên trở thành bạn thân của cô, trong 20 mấy năm cuộc đờicủa mình, Diệp Tiêu Tiêu có một nhận định, thất bại nhất trong cuộc đờicủa mình chính là quen biết Tô Tử Duyệt, không có ai hiểu được bộ mặtthật của Tô Tử Duyệt hơn cô, con người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-ta-ngoanh-lai-nhin-nhau/2240881/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.