Quý Bạch vừa đưa ra hai suy luận, trái tim Hứa Hủ đập nhanh một nhịp. Rất nhiều chi tiết lướt qua đầu óc cô, mơ hồ nhưng sinh động vô cùng.
Thanh âm trầm thấp của Quý Bạch lại vang lên, anh nói rất từ tốn: “Vết thương ở vùng bụng của nạn nhân lộn xộn, không dứt khoát, có nhiều vết cắt, chắc hung thủ đâm nhiều lần mới thành công; trong khi bốn vết dao khác sạch sẽ gọn gàng, thủ pháp hoàn toàn khác nhau. Vì vậy, tôi đoán do hai người gây ra.”
“Tôi cũng đồng ý quan điểm này.” Lão Ngô gật đầu.
Một cảnh sát hỏi: “Liệu có phải cùng một người. Ban đầu hắn căng thẳng nên động tác còn gượng gạo, sau đó mới thành thạo?”
Lão Ngô trả lời: “Vị trí và phương hướng nhát dao đâm của hai loại vết thương này có điểm khác biệt, tôi đoán không phải xuất phát từ một người.”
Hứa Hủ không có kinh nghiệm về phương diện nghiên cứu vết dao đâm, nhưng nghe đến đây, cô lập tức liên tưởng tới chuyên ngành của mình: “Từ gượng gạo đến thành thạo cần có một quá trình, không thể nào nhát dao đầu tiên do dự ngượng ngập, đến nhát thứ hai đã trở nên gọn gàng dứt khoát. Điều này cũng phản ánh hai trạng thái tâm lý khác biệt trong lúc gây án, một trạng thái là do dự sợ hãi, một trạng thái ý chí kiên định. Sự thay đổi trạng thái tâm lý của một người trong khoảng thời gian ngắn không thể lớn đến mức đó.”
“Quan hệ bất chính thì sao?” Một cảnh sát hỏi.
Hứa Hủ nhìn Quý Bạch. Ánh mắt trầm tĩnh của anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-oc-sen-co-tinh-yeu/1262736/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.