9.
“Em nói cái gì?” Nói cho tôi ngơ cả ra.
Em trai trề trề môi, cho rằng tôi đang giả bộ: “Ngày hôm đó chị đi cùng với chú hai đến buổi tiệc, nhìn thấy Huỷ Huỷ bị cái tên phú nhị đại kia cưỡng ép sao lại không đứng ra chứ? Nếu cô ấy không liều ch.ết phản kháng thì thiếu chút nữa đã thất thân rồi!”
Chuyện cười hài nhất trên đời đây rồi!
“Từ Chấn Nam, em thà đi tin cái người gọi là bạn gái của mình còn hơn là tin người chị lớn lên cùng với em?”
Hai mắt em trai phiếm hồng: “Huỷ Huỷ là người em muốn cùng nhau suốt kiếp này, em sẽ không để cô ấy chịu một chút xíu uất ức nào đâu.”
Không để bạn gái uất ức thì có thể vu oan cho chị mình? Tam quan này thật cảm động lòng người.
Ba mẹ đập tiền nuôi nó lớn, bây giờ tam quan cong vẹo như nhang muỗi.
Đây là lần đầu tiên từ khi sinh ra tôi nhịn không nổi mà tát cho nó một cái: “Được, đứng ở đây đợi bạn gái em đến đi, đừng nhận người chị này nữa.”
Khoảnh khắc xoay lưng lại nước mắt không nhịn được mà thi nhau rơi xuống. Sao lại thành ra thế này chứ? Từ Chấn Nam lúc nhỏ mềm mại đáng yêu thích gọi chị ơi chị ơi sao bây giờ lại làm cho người ta ghét đến vậy cơ chứ?
Lúc tôi quay về chung cư thì Cận Tuấn Thần cũng ở đó. Nhìn thấy tôi khóc liền rút khăn giấy đưa cho tôi: “Lau đi, nếu không mắt sẽ bị sưng.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-nhung-nho-khon-nguoi/2588852/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.