15.
Vẫn là căn phòng bao quen thuộc hôm đó. Châu Huỷ ngoan ngoãn ngồi bên cạnh em trai tôi, một bộ dạng ôn thuận đến cực hạn.
“A Tiến, nếu chị gái anh không thích em thì phải làm sao đây?”
“Không có đâu, chị anh rất thương yêu anh nên cũng sẽ yêu quý em thôi.” Em trai an ủi cô ta.
Đó là đoạn đối thoại lúc chưa bước vào phòng bao tôi nghe được. Mãi đến khi tôi và Cận Tuấn Thần một trước một sau tiến vào thì em trai mới bỏ cái tay căng thẳng của cô ta xuống, bước đến chỗ chúng tôi.
“Chị!”
Nhìn thấy người đàn ông phía sau tôi liền ngây ra một chút: “Chú hai, sao chú cũng đến đây?”
“Cha mẹ của cháu không ở thành phố này, nghe nói cháu có bạn gái nên chú thay họ quan tâm một chút, không được sao?”
“Được! Đương nhiên là được rồi!” Em trai vẫn rất sợ Cận Tuấn Thần nên chỉ có thể cúi đầu cười gượng.
Tôi lướt qua nó, tự tìm đến vị trí của mình mà ngồi xuống. Khoảnh khắc Châu Huỷ nhìn thấy tôi mắt liền không giấu nổi sự kinh ngạc: “Sao lại là cô chứ?”
“Đương nhiên rồi.” Tôi mỉm cười nhẹ: “Bạn cùng phòng thân ái của tôi ơi, có thấy bất ngờ không, có thấy vui vẻ không?”
Cô ta không trả lời, vẻ mặt cứ như vừa nuốt phải ruồi vậy.
Em trai cuối cùng cũng nhớ ra phải hàn gắn quan hệ chị chồng em dâu, vội nói: “Huỷ Huỷ, anh chưa nói với em chuyện Từ Hoan Hoan là chị anh. Ngày hôm đó sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-nhung-nho-khon-nguoi/2588845/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.