Gia đình Vũ Hân tới nơi thì cũng đã là gần trưa. Mọi người nhận phòng từ khách sạn rồi cùng nhau đi ăn. Vũ Hân không để ý lắm tới các món ăn ngon mắt trước mặt mình bởi hiện tại, đầu cô khá là u mê, mắt cứ díp lại như muốn ngủ luôn vậy. Cô chỉ ăn qua loa, nhanh nhanh chóng chóng rồi phi thân về khách sạn, leo ngay lên giường và chui vào chăn làm một giấc tới chiều.
Đang mơ thấy mình ngồi trên chiếc thuyền máy phi ầm ầm trên mắt nước thì bị ai đó tóm đúng cổ, kéo mạnh một cái khiến Vũ Hân chao đảo và mất thăng bằng. Cô chợt mơ banh mắt ra và nụ cười hắc ám của sếp tổng đập vào mắt cô làm cô hét toáng lên.
- Á…
Vũ Hân ngồi bật dậy và lùi ra sau, cô mở to mắt nhìn Mạnh Nguyên. Sao trong giấc mơ của cô, anh cũng đóng vai ác thế? Sao lại nỡ kéo cô xuống nước chứ?? Anh muốn hại cô chết sao???
Chưa kịp định thần lại thì Mạnh Nguyên đã giật lại chiếc chăn mà Vũ Hân đang quấn quanh người, anh lôi cô dậy và bắt cô vào nhà tắm vệ sinh cá nhân. Tưởng anh có ý đồ gì, ai dè anh muốn đưa cô ra ngoài chơi với mọi người. Cũng đúng, chuyến đi này là chuyến đi gia đình vậy mà cô lại trốn trên phòng để ngủ thì quả là ích kỉ quá. Vũ Hân ngoan ngoan đi theo Mạnh Nguyên, mắt cứ chằm chằm nhìn vào bàn tay to lớn đang nắm chặt cổ tay cô. Hình như anh đang sợ nếu không kéo cô đi như vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-nhu/57975/chuong-11.html