- Anh cứ nghĩ là mình nhìn nhầm cơ đấy. Sao em có thể ở đó vào giờ này hả, Vũ Hân?
Vũ Hân cười cười, đôi mắt nheo nheo lại nhìn người đang nắm chặt lấy tay mình rồi kéo đi.
- Là anh sao, Hữu Thiên?
Hữu Thiên quay người lại, mắt trừng trừng nhìn Vũ Hân. Bàn tay anh nắm chặt lấy tay cô làm cô nhăn mặt lại. Nếu bình thường thì Vũ Hân đã không dám hó hé lên tiếng vì cô biết Hữu Thiên đang giận mình, nhưng lúc này cô không thể nhận ra. Cô kêu lên rồi giật mạnh tay để thoát khỏi bàn tay to lớn của Hữu Thiên.
- A… đau…
Thành Nam ở bên cạnh đỡ lấy Vũ Hân đang liêu xiêu như sắp đổ. Nhìn cô đã dựa hẳn vào người mình mà tự dưng anh thấy anh đang gây ra lỗi lầm lớn với Mạnh Nguyên. Cậu bạn anh mà thấy cảnh này chắc hắn sẽ banh xác anh ra mất. Anh nhìn Hữu Thiên đang bặm môi nhìn cô gái trong tay mình mà thấy ớn lạnh.
Ban nãy không phải anh như những gã đàn ông khác, anh chú ý tới Vũ Hân vì nhìn thế nào anh cũng thấy cô rất quen. Bởi cô lúc ấy lại có mái tóc ngắn, khuôn mặt được make kĩ, khách hẳn với Vũ Hân đời thường. Nhưng khi gương mặt cô được ánh đèn rực rỡ chiếu vào anh mới bần thần nhận ra. Nếu lúc đó Hữu Thiên không tỉnh táo lôi cô đi, thì chắc chắn lúc này cô đã làm mồi cho lũ sói đói trong kia rồi.
- Khốn kiếp…
Từng chữ được phát ra từ miệng Vũ Hân khiến Thành Nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-nhu/2289784/chuong-19.html