Tôi đã từng hy vọng sẽ lặng lẽ giải quyết mọi vấn đề. Bây giờ xem ra ý nghĩ đó đang giống như lời khẳng định của Từ Hàng, thực sự là kiểu chịu đựng nực cười. Sau khi cuộc hôn nhân của tôi trở thành chủ đề bàn tán âm thầm của đồng nghiệp, sức khỏe của tôi lại trở chứng trước mặt sếp.
Về nhà, tôi nhận được điện thoại của sếp Lư Trạm, đương nhiên tôi không thấy bất ngờ chút nào.
Anh hỏi thăm sức khỏe của tôi, tôi đáp: “Bác sĩ nói không có vấn đề gì lớn, cảm ơn sếp đã quan tâm, nhờ sếp chuyển lời tới Giai Nhân, cảm ơn cô ấy đã đưa em vào viện.”
Anh cười gượng: “Xin lỗi, Hứa Khả. Anh gọi điện đến là vì muốn xin lỗi em, tại anh lắm lời, không nên nói lung tung với Giai Nhân. Cô ấy thì sốt sắn muốn đến an ủi em, anh ngăn không được. Không biết cô ấy nói gì làm em xúc động, may không gặp chuyện lớn, nếu không trách nhiệm này chắc anh gánh vác không nổi.”
“Sếp nặng lời rồi, vợ chồng nói chuyện với nhau đương nhiên chẳng có gì đáng trách cả. Sức khỏe em không tốt không liên quan đến cô ấy đâu ạ.”
“Con người Giai Nhân nhiệt tình, thẳng tính, cũng hơi trẻ con nữa nên mong em đừng trách cô ấy.”
Không đâu ạ. Nếu không có sự nhiệt tình và lương thiện thì chẳng ai tự dưng đi an ủi người khác như Lý Giai Nhân, mà họ sẽ ngồi một chỗ bàn tán, nói xấu cơ. Em rất cảm kích trước sự quan tâm của cô ấy.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-nhu-yeu/3083052/chuong-10-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.