Du Vịnh Vân hoàn toàn có cái nhìn khác về cuộc sống.
Cô ta lại đến tìm tôi, lần này thì đến thẳng công ty của tôi. Nghe quầy tiếp tân thông báo, tôi cảm thấy khá bực nhưng không thể không ra và đưa cô ta vào phòng tiếp khách.
"Cô làm tôi thật khó xử, cô Du, tôi không muốn gặp lại cô nữa. Lẽ nào lần trưóc tôi nói chưa được rõ ràng?"
"Nhưng vấn đề giữa chúng ta vẫn chưa giải quyết xong."
"Giải quyết? Nếu tôi không hiểu sai thì cách giải quyết tốt nhất mà cô muốn là tôi bỏ đứa bé này, sau đó ly hôn với Á Âu, để anh ấy kết hôn với cô mà không còn vướng bận dây mơ rễ má gì nữa, đúng không?"
Mắt trừng trừng nhìn tôi, một lát sau, cô ta mới nói: "Chị coi tôi là đứa lòng dạ ác độc, còn chị lúc nào cũng tỏ ra cao quý hơn người, đạo đức hơn người, chỉ cần vì điểm này thôi, đáng lẽ chị nên chào mừng tôi xuất hiện trước mặt chị chứ!"
Các bạn thấy không, cãi nhau với một người có thái độ trẻ con như vậy đúng là tự chuốc nhục vào thân. Tôi chỉ biết dở khóc dở cười. "Được rồi, xin lỗi, tôi không nên mù quáng đoán mò mục đích đến đây của cô, nhưng ngược lại, cô cũng chẳng giống người đến đây tỏ ý hối lỗi vì đã can dự vào cuộc hôn nhân của người khác chút nào."
“Tôi chăng có gì phải hối lỗi cả. Cuộc hôn nhân bị người khác can dự vào thì sớm muộn cũng sẽ không có tình yêu."
“Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-nhu-yeu/3083031/chuong-8-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.