Chiều Ba mươi Tết, tôi đang ở siêu thị mua đồ thì nhận được một cuộc gọi từ số máy lạ.
"Hứa Khả, chào chị."
Tôi không có chút ấn tượng nào với giọng nói này, nên đành hỏi: "Xin lỗi, ai đây?"
"Du Vịnh Văn. Chị còn nhớ cái tên này không?"
Đương nhiên là tôi còn nhớ. Tôi hỏi: "Có chuyện gì không?"
"Tôi muốn gặp chị nói chuyện, được không?"
Tôi từ chối dứt khoát: "Không cần gặp đâu."
"Từ chối thẳng thắn như vậy, tôi tin là chị đã biết tôi muốn nói đến chuyện gì rồi."
Tôi nắm chặt điện thoại, đứng giữa siêu thị rộng mênh mông, người qua kẻ lại như mắc cửi, bên tai ngập tràn bài hát chúc mừng năm mới: "Chúc mừng, chúc mìmg, chúc mừng bạn..."* Không khí vui vẻ tràn ngập khắp nơi, năm nào cũng vậy. Trong điện thoại vọng đến tiếng nói của cô ta, nhỏ nhẹ, mềm mại, nhưng rất rõ ràng, dường như có thể xuyên thấu tận đáy lòng.
(*) Bài hát: Chúc mừng bạn. Nhạc và lời: Hoàng Trêm; Ca sĩ: Trương Mạn Lợi
"Trốn tránh cũng không có ích gì, chị Hứa Khả ạ. Chúng ta cần gặp nhau, ngồi nói chuyện thẳng thắn. Chị nghĩ kĩ đi rồi điện lại cho tôi, gọi theo số này, thế nhé!”
Tôi vẫn mua đầy đủ các thứ theo danh sách đã liệt kê rồi đến nhà bố, đeo tạp dề, bắt đầu chuẩn bị nấu bữa tối Giao Thừa. Bố vẫn làm việc nhà rất vụng về, nhưng có vẻ hôm nay trời “sắp sập” hay sao mà bố lại giúp tôi nhặt rau, chuyện trò thân thiết, nào là: cô tôi lên chức bà nội; con dâu của chú tư cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-nhu-yeu/29030/chuong-4-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.