Đúng vậy, tôi có thểtỏ vẻ như không để ý, không quan tâm, nhưng thực tế bề ngoài tôi lạithiếu cái vẻ thản nhiên ấy. Tận sâu trong lòng, tôi đã sớm biết rõ câuchuyện mà hàng xóm đang bàn tán hoang đường đến thế nào. Tốn bao nhiêusức lực, lừa gạt bản thân bao lâu, thì ra đều vô ích.
Hà Từ Hàng
1
Lần đầu tiên gặp Hứa Khả, tôi cảm thấy chị ấy là một cô gái ngốc nghếchmang gương mặt khả ái. Bạn đừng trách tôi võ đoán, nếu nghe được cuộcđối thoại giữa chúng tôi, chắc chắn bạn sẽ thấy đầu óc chị ấy có vấn đề.
Đó là buổi chiều của một ngày trung tuần tháng Giêng, ánh nắng ấm áp lạthường, dù nhiệt độ không cao lắm. Tôi ngồi trong vườn tắm nắng và đọcsách, còn chú chó Lai Phúc nhà tôi đang nằm ngủ bên cạnh. Cuốn sách tôiđang đọc hết sức vô vị, cố gắng lắm mới đọc hết một nửa, cuối cùng tôikhông thể nào đọc tiếp được nữa liền vứt sang một bên, thẫn thờ ngắmnhìn bầu trời trong xanh. Cánh cổng bỗng bị đẩy ra, một cô gái trẻ vócdáng cao gầy bước vào.
“Chào em!”
Lai Phúc nghe thấy tiếng động, nó mở mắt ra, dõng dạc sủa lên hai tiếng, sau đó đổi tư thế vàtiếp tục ngủ. Con chó lười biếng này, tôi đã sớm biết rằng muốn nó trông nhà chỉ là hy vọng hão huyền thôi.
“Chào chị.”
“Có thể cho chị xin ngụm nước được không?” Cô gái xa lạ nói với giọng điệu vô cùng hào hứng. “Chị khát quá!”
Chỗ rẽ của khu phố này chính là siêu thị nhỏ nhà ông Vương, ở đó bày bán đủ loại nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-nhu-yeu/29015/chuong-1-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.