Hạ Y Thuần cứ nghĩ quản lý sẽ làm khó cô, có vẻ hắn không có ấn tượng tốt với cô lắm. Nhưng mọi việc lại cứ diễn ra rất suông sẻ, những ngày tiếp theo đều trôi qua rất yên bình.
Công việc của cô vẫn thế, mọi người vẫn đối xử ân cần với cô, cả chị phó quản cũng thế.
Kỳ thật, Hạ Y Thuần muốn học pha chế, cô vào đây làm là vì thích pha chế. Những lúc rảnh rỗi cô thường đứng bên cạnh Thượng Thủy nhìn anh pha từng ly cà phê với lớp bọt sữa đủ mọi hình thù.
Hạ Y Thuần cũng biết, sẽ chẳng có ai dạy một người mới làm việc đó cả, điều cô có thể làm chỉ là đứng bên cạnh học chui..
Thượng Thủy nhìn cô mỗi ngày đều đến cạnh hắn "chăm chỉ" học tập, có một lần không đành lòng hỏi:
- Muốn học không?
Cô e ngại nhìn anh, thật sự có thể dạy cô chứ? Hình như thời gian làm việc của cô chưa đủ lâu để được thăng chức?
- Em có thể học sao? - Ánh mắt cô long lanh nhìn anh.
- Anh có thể dạy em sau giờ làm, đó là thời gian riêng tư của anh. - Anh bật cười.
- Thật sao? Thật tốt quá. - Cô chỉ thiếu một bước là nhảy lên ôm lấy anh.
Đúng lúc quản lý đi ngang qua phía sau cô, Thượng Thủy sớm nhìn thấy nháy mắt với cô, cô liền ngoan ngoãn quay trở về làm việc.
Không nghĩ tới quản lý lại tiến tới gần, xoay người một cái đầu liền đụng trúng ngực hắn. Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-nhu-yeu-la-sai/2819531/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.