Sáng hôm sau, Hạ Y Thuần mơ mơ màng màng thức giấc, do tác dụng còn sót lại của rượu mà đầu cô lúc này đau như búa bổ. Hạ Y Thuần còn chưa kịp tỉnh táo đã cảm giác toàn thân chợt lạnh, hắt xì một hơi, ai lại bật điều hòa thấp thế này...
Chợt cô cảm giác có gì đó không đúng, ngày hôm qua cô mặt sơ mi tay dài mà.. sao bây giờ lại lộ cả cánh tay ngoài không khí thế này? Trong lòng cô thầm kêu không ổn, không phải là thế chứ.. nhấc chăn lên nhìn, tim cô liền như muốn rơi mất, trên người cô chỉ mặc duy nhất một bộ đồ lót.
Tại sao lại thế này?!
Trong lòng cô hoảng sợ không thôi, là ai?
Hạ Y Thuần cố gắng nhớ lại chuyện ngày hôm qua như đầu cô thật sự rất đau, chẳng nhớ được gì cả, tất cả mọi việc xảy ra hôm qua đều chỉ như một tờ giấy trắng. Cô lấy điện thoại chọn trong danh bạ một dãy số, đầu dây bên kia bắt máy rất nhanh:
- Thượng Thủy, em hôm nay không khỏe, anh giúp em xin nghỉ một ngày nhé. - Cô trực tiếp nói.
- Người đưa em về còn chưa than khổ em đã than rồi, anh biết rồi, em nghỉ ngơi đi. - Dứt lời Thượng Thủy toan cúp máy.
- Khoan đã. - Cô gọi anh. - Cái đó.. à thôi, không có gì đâu, anh bận việc của anh đi - Cô ngập ngừng nhưng lại hỏi không ra miệng.
Cô đờ người hồi lâu, không biết hít sâu bao nhiêu lần, không biết nghĩ về câu hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-nhu-yeu-la-sai/2819524/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.