Trương Dược Ngạn đến quán bar quen thuộc đã thấy Từ Diệu Văn uống rượu ngon lành.
Quán bar này làm ăn tốt lắm, hai người họ đã lâu không lui tới, chỗ ngồi quen thuộc cũng bị chiếm mất rồi, họ tìm đến một góc không ai nhìn thấy.
‘’Sao mà không về nhà ăn lại chạy tới đây uống rượu? Định chọc tức Hàn Duy à?’’
Từ Diệu Văn lắc lắc ly rượu ‘’Đã lâu không tới đây nên nhớ thôi’’
‘’Tiểu Duy bảo đừng uống nhiều quá, nhanh chóng trở về’’
Từ Diệu Văn không nói gì.
Trương Dược Ngạn định mắng gì đó lại thôi ‘’Biết tính cậu sẽ không nói, nhưng tớ vẫn muốn hỏi…Tiểu Duy nói cậu ấy làm cậu giận, rốt cuộc là thế nào?’’
‘’Cậu ấy nói vậy?‘’
‘’Đúng, còn bảo tớ đến gặp cậu. Người ta đối với cậu tốt như vậy, cậu còn muốn ép uổng người ta đến mức nào ?’’
‘’Đã lâu không tới đây, hôm nay uống cho đã đi, đừng lắm lời’’
Từ lúc quen Hàn Duy đúng là đã lâu không rượu chè. Trương Dược Ngạn vốn không định uống nhưng uống một ly thôi mà hưng phấn che mờ lý trí, lời dặn ‘’Đừng uống nhiều quá’’ của Hàn Duy cũng bị vất đi đâu, bắt đầu nương theo Từ Diệu Văn không ngừng nốc rượu.
Uống đã đời trời cũng sập tối. Hai tên to xác dắt díu nhau đi lạng quạng trong đêm, Trương Dược Ngạn mơ hồ nghe thấy Từ Diệu Văn nói ‘’Cậu ấy lúc nào cũng không hiểu- tại sao tớ tức giận’’
‘’Hửm?’’ Trương Dược Ngạn đầu óc quay cuống một lúc mới đáp ‘’Cậu không nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-nhu-yeu-do-khe/2129948/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.