“Hàn Duy tiên sinh, ngài chạy đi đâu rồi?”
Ống nghe truyền đến tiếng ồn ào trong siêu thị, Hàn Duy lúc này có lẽ bên miệng đang nở nụ cười.
“Đi siêu thị. Mấy ngày nay anh sống thế nào? Trong tủ lạnh cái gì cũng không có…”
Đối phương đương nhiên không quan tâm cái tủ lạnh có chết đói không vội hỏi “Đã về sao không gọi anh dậy?”
Hàn Duy nhớ lại lúc vừa mở cửa phòng, nhìn thấy tên kia đang nằm cuộn tròn ở sofa ngủ gật. Chạy tới nhéo một cái, hắn liền nhăn mặt xoay đầu quay chỗ khác tiếp tục chìm trong mộng đẹp.
“Anh ngủ như heo ấy..Muốn ăn gì? Về nhà sẽ nấu cho anh ăn”
“Không cần, lập tức về nhà”
“Ừm, anh ngủ một chút đi, em về sẽ gọi anh”
Mang theo túi lớn túi nhỏ trở về, hai tay bận bịu mãi mới tra được chìa khóa vào nhà, không đợi y kịp bước vào cánh cửa đã bật ra, người cũng theo đó bị túm vào hôn tới tấp.
Không đề phòng bị hôn lén, y căn bản không kịp phản ứng, túi đồ rơi hết xuống sàn.
Tiếp theo cũng không có cơ hội nhặt đồ lên đã bị đè lên sofa, mới bắt đầu còn có thể nhiệt tình đến đỏ mặt loạn tim, đến khi Từ Diệu Văn tăng thêm lực tay thì nghe Hàn Duy kêu “A” một tiếng.
“Sao vậy?” Từ Diệu Văn ngẩng đầu lên nhìn, thấy nét mặt y nhăn lại, khẽ cong chân trái lên, hắn lập tức bật dậy định kéo ống quần lên xem.
Hàn Duy vội vã cản lại “Không sao,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-nhu-yeu-do-khe/2129936/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.