Sau hôm đó, Hàn Duy có hơi mất tự nhiên, Từ Diệu Văn ngược lại vẫn tỏ ra bình thường, lái xe đến trước cửa công ty rồi ghé qua hôn lên trán y như mọi người.
Hàn Duy dần dần quên bất an, tập trung vào công việc.
Hết một ngày làm việc lại trở về căn hộ, thấy Trương Dược Ngạn ngồi một mình trên sofa, Hàn Duy vừa thay giày vừa thuận miệng hỏi ‘’Diệu Văn chưa về à ?’’
Thấy mặt Trương Dược Ngạn hơi lấm lét, Hàn Duy nghi hoặc nhìn ‘’Có chuyện gì sao ?’’
Trương Dược Ngạn lắp bắp trả lời ‘’Diệu Văn đi liên hoan cùng đồng nghiệp, cậu ấy nói không về ăn cơm’’
Hàn Duy ngừng động tác lại ‘’À…Anh ấy không nói tôi biết. Vậy ảnh có nói khi nào về nhà không ?’’
‘’Chắc cũng hơi trễ, bọn họ đi ăn lẩu’’ Dứt lời lại nhìn y một cái rồi bổ sung ‘’Lẩu sa tế’’
Hàn Duy khẽ giật mình ‘’Anh ấy chưa khỏi bệnh, cổ họng vẫn còn sưng mà !’’
‘’À, đại khái là do công ty tổ chức, cậu ấy không ăn cũng kì lắm’’
Thấy Hàn Duy rút điện thoại ra ngoài ban công nói chuyện, Trương Dược Ngạn mắng thầm trong lòng, tên biến thái Từ Diệu Văn, đừng tưởng là tớ không biết cậu cố ý bắt tớ nhấn mạnh hai chữ ‘’Sa tế’’.
Nhưng chính mình vẫn ra tay hào hiệp giúp hắn. Thân là bằng hữu, này cũng là bất đắc dĩ thôi. Tiểu Duy, có trách cũng chỉ trách cậu quen phải hắn.
Trương Dược Ngạn vừa tự biện hộ cho mình, vừa dỏng tai nghe ngóng.
‘’Anh đừng ăn đồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-nhu-yeu-do-khe/2129931/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.