Hàn Duy bảo Từ Diệu Văn nghỉ ở nhà dưỡng bệnh mấy ngày đi nhưng hắn không nghe, hết kỳ nghỉ liền ngồi dậy đi làm.
Hàn Duy cũng hết cách, chỉ có thể mọc rễ tại căn hộ vừa chiếm đóng mấy ngày, chủ yếu là để tiện chăm lo ăn uống cho Từ Diệu Văn.
Nhìn chung có vẻ khỏi bệnh rồi, nhưng Từ Diệu Văn thỉnh thoảng còn xì mũi, giọng nói vẫn khò khè, có lẽ cổ họng vẫn còn sưng, Hàn Duy mỗi ngày đều tham khảo thêm sách nấu ăn, nấu toàn những món thanh đạm.
Trương Dược Ngạn bên bàn ăn khổ sở ‘’Mặc dù cậu nấu rất ngon nhưng suốt ngày toàn ăn mấy món hấp, riết rồi miệng lưỡi cũng muốn nhạt luôn. Hay là vầy, cậu cứ nấu riêng cho Diệu Văn một phần, còn chúng ta ăn món khác được không ?’’
Từ Diệu Văn liếc cậu ta, đằng hắng mấy tiếng ‘’Hàn Duy có thể kêu đồ ăn bên ngoài cho cậu’’
‘’Có Tiểu Duy ở đây mà còn phải ăn ngoài, thế có thảm không ?’’
Hàn Duy có chút buồn cười ‘’Nếu chúng ta ăn món khác, anh ấy nhất định sẽ ganh tị, Tiểu Ngạn anh ráng nhịn thêm vài ngày vậy’’
Từ Diệu Văn nhướn mày, Trương Dược Ngạn cắn răng ‘’Nhưng cứ nhìn tới bộ dạng này của Từ Diệu Văn là tôi lại ngứa mắt’’
‘’Bộ dạng tớ thế nào ?’’
‘’Rất đê tiện’’
‘’Bảo bối….’’ Từ Diệu Văn dịu dàng chuyển sang Hàn Duy ‘’Chúng ta tiếp tục ăn cháo đi’’
Trương Dược Ngạn ‘’….’’
Từ Diệu Văn chưa hết bệnh. Vì công việc nhiều nên Hàn Duy phải đem về nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-nhu-yeu-do-khe/2129929/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.