Hàn Duy hôm nay giống như ngồi trên ổ kiến lửa. Y rất ít khi không chú tâm vào công việc như vậy, Thân Kiến lúc này mới phát hiện ra người nọ có điểm khác thường.
“Có chuyện gì sao?”
“A? Tôi..Tôi…Không có gì”
“Cậu làm trợ lý cho tôi lâu như vậy, tôi chẳng lẽ còn không nhìn ra cậu có chuyện? Việc riêng của cậu tôi cũng không muốn hỏi, nhưng lỡ như tôi có thể giúp được gì thì sao”
Hàn Duy rất khó mở lời, chẳng lẽ là ở trước mặt cấp trên nói mấy lời như “Tôi muốn đón Giáng sinh cùng bạn trai, nên việc đi công tác hãy giao cho người khác được không?’’
Là y chủ động xin đi, bây giờ lại vì cái lý do này mà thay đổi, khoan nói đến phản ứng của Thân Kiến, đến y còn thấy ngượng.
Chẳng qua là trên đường đi làm, trên phố tràn ngập không khí náo nhiệt ngọt ngào, các cửa hiệu trang hoàng Giáng sinh, du dương đâu đó những ca khúc êm đềm, Hàn Duy đột nhiên nghĩ đến việc tối nay phải rời xa thành phố này, nói trắng ra là phải rời xa người yêu vừa kết giao chưa bao lâu. Trước cửa công ty, Từ Diệu Văn ôm hôn một lúc lâu mới thả người xuống xe, y mặt đỏ tim run hết cả nửa ngày càng quyết tâm không muốn đi.
Thân Kiến nhìn y nói không ra lời cũng không thúc ép, vòng vo chuyển đề tài “Tối nay đi rồi, đã chuẩn bị xong chưa? Thật ra qua bên đó ngắm cảnh là chính, cậu không cần quá khẩn trương như vậy, nhân cơ hội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-nhu-yeu-do-khe/2129916/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.