’Cậu thật sự dám lôi người ta về nhà nấu cơm cho cậu ăn à ?’’ Trương Dược Ngạn nhìn đôi giày của Hàn Duy, thật sự bội phục cách hành sự tùy tiện của thằng bạn thân.
‘’Là nấu cho ‘chúng tớ’ ăn’’ Từ Diệu Văn một chút cũng không ngượng ‘’Cậu ấy nấu ăn ngon hơn cả tớ, hôm nay cậu có lộc ăn rồi
Từ Diệu Văn kể sơ cho Hàn Duy về nguyên nhân hai người sống chung và cách sinh hoạt biếng nhác của cậu ta, Hàn Duy chỉ cười cười ‘’Em thấy anh ấy rất dễ chung sống’’
Vì là bạn của Từ Diệu Văn nên Trương Dược Ngạn cũng từng tiếp xúc với đám bạn cùng trường đại học của hắn, cậu vẫn là có ấn tượng tốt với Hàn Duy, không tỏ ra xa cách mà lại gần thân thiết vỗ vai, dùng ánh mắt thấu hiểu nhìn y nói ‘’Quen với cậu ta đáng ngán lắm phải không ? Tên này vô tâm không hiểu lòng người như vậy, chắc cậu cũng bị ép buộc không ít’’’
‘’Không có đâu, anh ấy tốt lắm, thực ra tôi cũng đang rảnh…’’
Trương Dược Ngạn thấy Hàn Duy vội vã biện bạch cho hắn liền nở nụ cười ‘’Diệu Văn, cậu xem người ta lo nghĩ cho cậu biết bao, cậu phải biết quý trọng người ta đó’’
Từ Diệu Văn đẩy móng vuốt của Trương Dược Ngạn ra, kéo Hàn Duy vào bếp, thật ra là đang giải vây cho y…Không phải ai cũng chịu đựng được cách nói chuyện thẳng tuột của Trương Dược Ngạn.
‘’Anh đi ngủ trước, xong rồi thì gọi anh dậy. Tiểu Ngạn nói chuyện vẫn đáng chán ghét như vậy, em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-nhu-yeu-do-khe/2129913/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.