Hàn Duy đưa tay ôm đầu Từ Diệu Văn, ngẩng đầu lên hôn lên cổ hắn, đồng thời hơi nhích người, đem hai nơi tư mật càng dính chặt lấy nhau.
Hô hấp của Từ Diệu Văn càng lúc càng nặng nề, hắn xoay Hàn Duy nghiêng qua một bên, nhấc mình quỳ gối giữa hai chân y, giữ chặt lấy một chân Hàn Duy, đẩy eo về phía trước, tính khí bên trong cơ thể Hàn Duy lùi ngập sâu vào, Từ Diệu Văn dùng lực tiến nhập hơn mười cái, Hàn Duy dần phản ứng trúc trắc, tiếng rên rỉ phát ra thật êm tai, huyệt khẩu bên dưới cũng hơi thít lại, rất ngoan ngoãn ngậm hút phân thân của hắn, Từ Diệu Văn yên tâm tuân theo tiếng gọi của tình dục, dùng vật thô cứng xâm phạm người dưới thân, khiến y không chịu nổi mà rên rỉ to hơn.
‘’Anh làm khiến em thật thoải mái ?’’
‘’Ưm….A ưm….A….’’
Từ Diệu Văn lại đâm mạnh một cái, đầu khấc ở bên trong tàn sát nội bích một phen ‘’Nói xem, có thoải mái hay không?’’
‘’Ưm…Thoải mái…A a….’’
‘’Chưa chạm tới chỗ đó mà đã kêu đến như vậy, chạm tới rồi có khi nào bắn ra luôn không?’’
‘’Không…A…Em không biết…Ưm…Ưm a…Em…Không biết…’’ Hàn Duy nằm đó, một tay nắm lấy bàn tay của Từ Diệu Văn đang giữ chặt đùi y, tay còn lại siết chặt ga giường, thân thể run lẩy bẩy.
Vốn dĩ chăn đang đắp trên người sớm bị động tác kịch liệt đẩy rơi xuống đất từ bao giờ, gối và ga giường đâu đâu cũng là một mảng hỗn đỗn.
Từ Diệu Văn dùng tư thế này, tại nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-nhu-yeu-do-khe/2129911/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.