Nếu bây giờ có người hỏi,
Lục Bách Đông trước đây trông thế nào
thì chắc tôi cũng chỉ đại loại đáp rằng: Không nhớ nữa.
Một cậu em trai rất ngoan, mặt mày đáng yêu, vô cùng nghe lời, luôn làm cái đuôi của tôi.
Vẫn còn nhớ lần đầu gặp cậu.
Buổi trưa sau khi tan học, tôi chạy về nhà với mong ước có thể nhanh nhanh lấy kem bạc hà trong tủ lạnh ra ăn, ai dè nhà lại có khách đến chơi.
Một người dì đã lâu không gặp, cùng một cậu nhóc nhỏ gầy, đang ngồi trên sofa. Hình như lúc đó dì đang khóc.
Tôi liếc nhìn cậu nhóc kia vài lần. Cậu cũng ngước lên dòm lại. Còn nhớ đó là cậu bé có đôi mắt rất tròn rất đen. Nhưng có lẽ vì quá gầy mà đôi mắt thẳm sắc kia nom có hơi đáng sợ. Giống người ngoài hành tinh.
Mải cho đến khi được cầm hộp kem về phòng, tôi còn nghĩ miết tới sinh vật không thuộc về địa cầu kia.
Sau đó dì ra về, người ngoài hành tinh ở lại.
Mẹ nói cậu là em họ tôi, sau này sẽ sống cùng chúng tôi.
Lúc đó thật tôi rất vui, lôi hết đồ chơi ra cho cậu ta, nhưng có làm sao thì cậu cũng chẳng thèm đoái hoài gì tới, chỉ nằm đâu lưng lại với tôi. Tôi bực lắm, ném con rô-bốt lên lưng cậu. Khi ấy cậu như bị dọa cho kinh sợ lắm, còn giật nảy lên run rẩy không ngừng. Tôi cứ tưởng cậu sẽ phản ứng lại, nhưng chung quy chỉ co ro nằm cuộn người một xó.
Buổi đêm tôi miên man ngủ không được.
Vì người ngoài hành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-nhu-yeu-3/87756/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.