Chỉ vài phút nữa thôi phiên tòa sẽ bắt đầu, mặc dù từng tham dự rất nhiều phiên xử trước đó nhưng với cô hôm nay mới là ngày đặc biệt nhất. Hôm nay cô được chứng kiến dáng vẻ của đại luật sư Alan khi dùng lời lẽ sắc bén hạ gục lão hồ ly kia.
Cánh báo chí đã đứng rất đông ngoài tòa án từ tờ mờ sáng. Trong vai trò thư kí riêng của anh, cô có nhiệm vụ hộ tống Thẩm Thiên Tuyết. Nhìn qua kín chiếu hậu cô bắt gặp gương mặt bất an của bà ta. Có lẽ cô phần nào hiểu được cảm giác lúc này của Thẩm Thiên Tuyết, có vui sướng, có lo lắng, có hội hộp...và cả do dự.
Nhưng rất nhanh một cuộc điện thoại đã kiến gương mặt ấy bình lặng như mặt nước ao xuân, phẳng lặng, êm ả. Xem ra ý định an ủi bà ta một chút của cô đã không cần thiết nữa rồi.
Cô lái xe vào cổng sau của tòa án, nơi đây Alan đã đợi sẵn từ bao giờ. Anh mở cửa cho Thẩm Thiên Tuyết rồi ra hiệu cô xuống xe. Nhìn thấy anh bà ta có vẻ rất vui, thân mật gọi tên.
- A Ly, đã lâu không gặp!
Bà ta mỉm cười, bất ngờ bà ta ôm choàng lấy anh. Hành động này diễn ra quá nhanh khiến cô không kịp phản ứng, một suy nghĩ chợt lóe lên trong đầu cô. Anh thích phụ nữ lớn tuổi sao? Nhưng nháy mắt anh đã đẩy bà ấy ra, chao mày, vẻ mặt bất đắc dĩ.
- Dì,chúng ta không thân thiết như vậy.
Thẩm Thiên Tuyết nghe thấy lời nói này của anh cũng không phản ứng gì, bà ta bỏ lại một câu rồi đi về phía thang máy.
- Cái ôm này là dì ôm thay ông ngoại, ông ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-nhu-ta-thuoc-ve-nhau/121495/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.